寿 shòu 亭 tíng 侯 hòu - - 何 hé 荆 jīng 玉 yù
三 sān 分 fēn 鼎 dǐng 足 zú 久 jiǔ 荒 huāng 凉 liáng , , 犹 yóu 有 yǒu 将 jiāng 军 jūn 激 jī 烈 liè 肠 cháng 。 。
达 dá 旦 dàn 烛 zhú 悬 xuán 天 tiān 地 dì 昼 zhòu , , 斫 zhuó 颜 yán 刀 dāo 下 xià 岁 suì 寒 hán 霜 shuāng 。 。
蛟 jiāo 龙 lóng 不 bù 必 bì 悲 bēi 荆 jīng 楚 chǔ , , 麋 mí 鹿 lù 终 zhōng 令 lìng 恨 hèn 许 xǔ 昌 chāng 。 。
从 cóng 挹 yì 英 yīng 风 fēng 何 hé 处 chǔ 是 shì , , 衡 héng 阳 yáng 高 gāo 耸 sǒng 大 dà 江 jiāng 长 zhǎng 。 。
寿亭侯。明代。何荆玉。三分鼎足久荒凉,犹有将军激烈肠。 达旦烛悬天地昼,斫颜刀下岁寒霜。 蛟龙不必悲荆楚,麋鹿终令恨许昌。 从挹英风何处是,衡阳高耸大江长。