重 zhòng 游 yóu 小 xiǎo 岭 lǐng - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
闲 xián 身 shēn 故 gù 得 dé 访 fǎng 云 yún 林 lín , , 泉 quán 石 shí 依 yī 稀 xī 尚 shàng 可 kě 寻 xún 。 。
落 luò 木 mù 如 rú 今 jīn 寒 hán 路 lù 色 sè , , 苍 cāng 山 shān 终 zhōng 古 gǔ 野 yě 人 rén 心 xīn 。 。
松 sōng 风 fēng 曳 yè 磬 qìng 飞 fēi 霜 shuāng 瀑 pù , , 草 cǎo 露 lù 留 liú 花 huā 上 shàng 苇 wěi 襟 jīn 。 。
每 měi 到 dào 便 biàn 生 shēng 岩 yán 谷 gǔ 志 zhì , , 冷 lěng 梅 méi 香 xiāng 彻 chè 石 shí 床 chuáng 阴 yīn 。 。
重游小岭。明代。何巩道。闲身故得访云林,泉石依稀尚可寻。 落木如今寒路色,苍山终古野人心。 松风曳磬飞霜瀑,草露留花上苇襟。 每到便生岩谷志,冷梅香彻石床阴。