聋 lóng 翁 wēng - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
道 dào 穷 qióng 双 shuāng 耳 ěr 塞 sāi , , 心 xīn 灭 miè 万 wàn 愁 chóu 平 píng 。 。
独 dú 见 jiàn 寒 hán 柯 kē 落 luò , , 谁 shéi 知 zhī 秋 qiū 吹 chuī 生 shēng 。 。
忘 wàng 言 yán 安 ān 所 suǒ 托 tuō , , 含 hán 笑 xiào 若 ruò 为 wéi 情 qíng 。 。
何 hé 必 bì 临 lín 流 liú 洗 xǐ , , 尘 chén 缘 yuán 久 jiǔ 已 yǐ 清 qīng 。 。
聋翁。明代。何巩道。道穷双耳塞,心灭万愁平。 独见寒柯落,谁知秋吹生。 忘言安所托,含笑若为情。 何必临流洗,尘缘久已清。