春 chūn 城 chéng 寒 hán 雨 yǔ 感 gǎn 赋 fù - - 何 hé 吾 wú 驺 zōu
偶 ǒu 翻 fān 琴 qín 韵 yùn 感 gǎn 清 qīng 尘 chén , , 楚 chǔ 水 shuǐ 吴 wú 山 shān 未 wèi 易 yì 论 lùn 。 。
细 xì 雨 yǔ 春 chūn 城 chéng 杏 xìng 花 huā 落 luò , , 轻 qīng 风 fēng 南 nán 陌 mò 柳 liǔ 条 tiáo 新 xīn 。 。
人 rén 间 jiān 不 bù 觉 jué 周 zhōu 为 wèi 蝶 dié , , 心 xīn 短 duǎn 毋 wú 烦 fán 路 lù 问 wèn 津 jīn 。 。
半 bàn 幅 fú 潇 xiāo 湘 xiāng 寒 hán 食 shí 尽 jǐn , , 十 shí 千 qiān 酤 gū 酒 jiǔ 忍 rěn 辞 cí 频 pín 。 。
春城寒雨感赋。明代。何吾驺。偶翻琴韵感清尘,楚水吴山未易论。 细雨春城杏花落,轻风南陌柳条新。 人间不觉周为蝶,心短毋烦路问津。 半幅潇湘寒食尽,十千酤酒忍辞频。