寄 jì 董 dǒng 大 dà 宗 zōng 伯 bó - - 李 lǐ 孙 sūn 宸 chén
春 chūn 江 jiāng 忆 yì 别 bié 石 shí 头 tou 寒 hán , , 两 liǎng 见 jiàn 秋 qiū 风 fēng 蕙 huì 草 cǎo 残 cán 。 。
病 bìng 骨 gǔ 自 zì 怜 lián 淹 yān 拙 zhuō 宦 huàn , , 故 gù 人 rén 兼 jiān 羡 xiàn 领 lǐng 仙 xiān 坛 tán 。 。
千 qiān 秋 qiū 谁 shuí 不 bù 高 gāo 元 yuán 亮 liàng , , 四 sì 海 hǎi 其 qí 如 rú 望 wàng 谢 xiè 安 ān 。 。
矫 jiǎo 首 shǒu 云 yún 间 jiān 瞻 zhān 白 bái 雉 zhì , , 可 kě 能 néng 双 shuāng 腋 yè 借 jiè 飞 fēi 翰 hàn 。 。
寄董大宗伯。明代。李孙宸。春江忆别石头寒,两见秋风蕙草残。 病骨自怜淹拙宦,故人兼羡领仙坛。 千秋谁不高元亮,四海其如望谢安。 矫首云间瞻白雉,可能双腋借飞翰。