彭 péng 城 chéng 汉 hàn 高 gāo 庙 miào - - 林 lín 光 guāng
石 shí 榴 liú 花 huā 发 fā 庙 miào 门 mén 扃 jiōng , , 偶 ǒu 读 dú 残 cán 碑 bēi 识 shí 庙 miào 名 míng 。 。
香 xiāng 火 huǒ 可 kě 能 néng 留 liú 汉 hàn 祖 zǔ , , 江 jiāng 山 shān 依 yī 旧 jiù 是 shì 彭 péng 城 chéng 。 。
百 bǎi 年 nián 老 lǎo 兴 xìng 还 hái 双 shuāng 履 lǚ , , 千 qiān 古 gǔ 争 zhēng 棋 qí 亦 yì 几 jǐ 枰 píng 。 。
坐 zuò 我 wǒ 槐 huái 阴 yīn 新 xīn 沐 mù 罢 bà , , 凉 liáng 风 fēng 淡 dàn 淡 dàn 葛 gé 衣 yī 轻 qīng 。 。
彭城汉高庙。明代。林光。石榴花发庙门扃,偶读残碑识庙名。 香火可能留汉祖,江山依旧是彭城。 百年老兴还双履,千古争棋亦几枰。 坐我槐阴新沐罢,凉风淡淡葛衣轻。