赋 fù 得 dé 我 wǒ 爱 ài 夏 xià 日 rì 长 zhǎng - - 李 lǐ 孙 sūn 宸 chén
隐 yǐn 几 jǐ 静 jìng 焚 fén 香 xiāng , , 穿 chuān 林 lín 还 hái 扫 sǎo 石 shí 。 。
褦 nài 襶 dài 应 yīng 不 bù 来 lái , , 琴 qín 书 shū 从 cóng 所 suǒ 适 shì 。 。
赋得我爱夏日长。明代。李孙宸。隐几静焚香,穿林还扫石。 褦襶应不来,琴书从所适。