送 sòng 陆 lù 行 xíng 仲 zhòng 南 nán 还 hái - - 沈 shěn 守 shǒu 正 zhèng
子 zi 忘 wàng 非 fēi 主 zhǔ 今 jīn 为 wèi 客 kè , , 使 shǐ 我 wǒ 劳 láo 人 rén 转 zhuǎn 忆 yì 家 jiā 。 。
斑 bān 马 mǎ 不 bù 鸣 míng 魂 hún 巳 sì 断 duàn , , 红 hóng 亭 tíng 屡 lǚ 到 dào 泪 lèi 空 kōng 奢 shē 。 。
慈 cí 亲 qīn 白 bái 发 fà 怜 lián 衰 shuāi 柳 liǔ , , 小 xiǎo 妇 fù 青 qīng 衫 shān 泛 fàn 菊 jú 花 huā 。 。
但 dàn 是 shì 能 néng 归 guī 皆 jiē 足 zú 羡 xiàn , , 何 hé 须 xū 昼 zhòu 绣 xiù 始 shǐ 堪 kān 夸 kuā 。 。
送陆行仲南还。明代。沈守正。子忘非主今为客,使我劳人转忆家。 斑马不鸣魂巳断,红亭屡到泪空奢。 慈亲白发怜衰柳,小妇青衫泛菊花。 但是能归皆足羡,何须昼绣始堪夸。