寄 jì 高 gāo 道 dào 士 shì - - 李 lǐ 昌 chāng 祺 qí
髭 zī 须 xū 长 zhǎng 黑 hēi 鬓 bìn 长 cháng 青 qīng , , 椿 chūn 比 bǐ 年 nián 龄 líng 鹤 hè 比 bǐ 形 xíng 。 。
爇 ruò 尽 jǐn 名 míng 香 xiāng 朝 cháo 碧 bì 落 luò , , 坐 zuò 穿 chuān 孤 gū 榻 tà 炼 liàn 黄 huáng 宁 níng 。 。
松 sōng 高 gāo 却 què 碍 ài 秋 qiū 看 kàn 月 yuè , , 草 cǎo 软 ruǎn 偏 piān 宜 yí 夜 yè 礼 lǐ 星 xīng 。 。
难 nán 挹 yì 风 fēng 标 biāo 徒 tú 怅 chàng 望 wàng , , 海 hǎi 天 tiān 空 kōng 阔 kuò 雁 yàn 冥 míng 冥 míng 。 。
寄高道士。明代。李昌祺。髭须长黑鬓长青,椿比年龄鹤比形。 爇尽名香朝碧落,坐穿孤榻炼黄宁。 松高却碍秋看月,草软偏宜夜礼星。 难挹风标徒怅望,海天空阔雁冥冥。