清 qīng 明 míng 日 rì 忆 yì 先 xiān 妻 qī - - 李 lǐ 昌 chāng 祺 qí
客 kè 里 lǐ 凄 qī 凉 liáng 感 gǎn 慨 kǎi 频 pín , , 禁 jìn 烟 yān 时 shí 节 jié 更 gèng 酸 suān 辛 xīn 。 。
莺 yīng 花 huā 谩 mán 溅 jiàn 中 zhōng 年 nián 泪 lèi , , 燕 yān 麦 mài 空 kōng 摇 yáo 异 yì 县 xiàn 春 chūn 。 。
德 dé 耀 yào 独 dú 怜 lián 成 chéng 薄 bó 命 mìng , , 黔 qián 娄 lóu 谁 shuí 与 yǔ 共 gòng 长 zhǎng 贫 pín 。 。
难 nán 将 jiāng 杯 bēi 酒 jiǔ 浇 jiāo 荒 huāng 冢 zhǒng , , 肠 cháng 断 duàn 东 dōng 风 fēng 倍 bèi 怆 chuàng 神 shén 。 。
清明日忆先妻。明代。李昌祺。客里凄凉感慨频,禁烟时节更酸辛。 莺花谩溅中年泪,燕麦空摇异县春。 德耀独怜成薄命,黔娄谁与共长贫。 难将杯酒浇荒冢,肠断东风倍怆神。