孙 sūn 处 chǔ 士 shì 挽 wǎn 诗 shī - - 李 lǐ 昌 chāng 祺 qí
弹 dàn 冠 guān 不 bù 遣 qiǎn 世 shì 相 xiàng 知 zhī , , 明 míng 月 yuè 清 qīng 风 fēng 每 měi 自 zì 怡 yí 。 。
山 shān 水 shuǐ 半 bàn 生 shēng 资 zī 雅 yǎ 趣 qù , , 江 jiāng 湖 hú 几 jǐ 度 dù 滞 zhì 归 guī 期 qī 。 。
白 bái 云 yún 长 zhǎng 伴 bàn 苏 sū 门 mén 啸 xiào , , 宿 sù 草 cǎo 空 kōng 馀 yú 薤 xiè 露 lù 悲 bēi 。 。
何 hé 限 xiàn 丘 qiū 园 yuán 栖 qī 遁 dùn 者 zhě , , 谁 shuí 人 rén 身 shēn 后 hòu 有 yǒu 铭 míng 碑 bēi 。 。
孙处士挽诗。明代。李昌祺。弹冠不遣世相知,明月清风每自怡。 山水半生资雅趣,江湖几度滞归期。 白云长伴苏门啸,宿草空馀薤露悲。 何限丘园栖遁者,谁人身后有铭碑。