登 dēng 蒋 jiǎng 山 shān 望 wàng 江 jiāng 亭 tíng 次 cì 韵 yùn 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 汪 wāng 广 guǎng 洋 yáng
每 měi 到 dào 蒋 jiǎng 山 shān 日 rì , , 令 lìng 人 rén 老 lǎo 眼 yǎn 青 qīng 。 。
溜 liū 泉 quán 深 shēn 处 chù 落 luò , , 独 dú 客 kè 静 jìng 中 zhōng 听 tīng 。 。
萝 luó 径 jìng 依 yī 禅 chán 榻 tà , , 苔 tái 函 hán 锁 suǒ 佛 fó 经 jīng 。 。
更 gèng 须 xū 临 lín 绝 jué 顶 dǐng , , 一 yī 上 shàng 望 wàng 江 jiāng 亭 tíng 。 。
登蒋山望江亭次韵二首 其二。明代。汪广洋。每到蒋山日,令人老眼青。 溜泉深处落,独客静中听。 萝径依禅榻,苔函锁佛经。 更须临绝顶,一上望江亭。