古 gǔ 诗 shī 后 hòu 十 shí 九 jiǔ 首 shǒu 其 qí 十 shí 五 wǔ - - 李 lǐ 攀 pān 龙 lóng
处 chǔ 世 shì 苦 kǔ 无 wú 见 jiàn , , 孤 gū 生 shēng 非 fēi 所 suǒ 忧 yōu 。 。
高 gāo 言 yán 唱 chàng 同 tóng 心 xīn , , 千 qiān 载 zǎi 一 yī 相 xiāng 求 qiú 。 。
穷 qióng 贱 jiàn 解 jiě 胶 jiāo 漆 qī , , 弃 qì 置 zhì 衰 shuāi 交 jiāo 游 yóu 。 。
昔 xī 我 wǒ 同 tóng 门 mén 友 yǒu , , 上 shàng 书 shū 哀 āi 王 wáng 侯 hóu 。 。
明 míng 月 yuè 皎 jiǎo 夜 yè 光 guāng , , 踯 zhí 躅 zhú 不 bù 得 dé 投 tóu 。 。
古诗后十九首 其十五。明代。李攀龙。处世苦无见,孤生非所忧。 高言唱同心,千载一相求。 穷贱解胶漆,弃置衰交游。 昔我同门友,上书哀王侯。 明月皎夜光,踯躅不得投。