夏 xià 日 rì 同 tóng 元 yuán 美 měi 子 zi 与 yǔ 子 zi 相 xiāng 天 tiān 宁 níng 寺 sì 送 sòng 别 bié 公 gōng 实 shí 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 攀 pān 龙 lóng
晏 yàn 坐 zuò 人 rén 天 tiān 近 jìn , , 清 qīng 斋 zhāi 僧 sēng 夏 xià 深 shēn 。 。
出 chū 门 mén 成 chéng 远 yuǎn 道 dào , , 驻 zhù 马 mǎ 向 xiàng 祗 zhī 林 lín 。 。
益 yì 愧 kuì 风 fēng 尘 chén 色 sè , , 相 xiàng 看 kàn 湖 hú 海 hǎi 心 xīn 。 。
惠 huì 休 xiū 能 néng 怨 yuàn 别 bié , , 为 wèi 拟 nǐ 碧 bì 云 yún 吟 yín 。 。
夏日同元美子与子相天宁寺送别公实 其一。明代。李攀龙。晏坐人天近,清斋僧夏深。 出门成远道,驻马向祗林。 益愧风尘色,相看湖海心。 惠休能怨别,为拟碧云吟。