卧 wò 愚 yú 亭 tíng - - 李 lǐ 孔 kǒng 修 xiū
带 dài 雨 yǔ 寻 xún 公 gōng 到 dào 日 rì 西 xī , , 野 yě 塘 táng 风 fēng 景 jǐng 对 duì 君 jūn 迷 mí 。 。
便 biàn 安 ān 亭 tíng 下 xià 供 gōng 吟 yín 咏 yǒng , , 且 qiě 爱 ài 花 huā 阴 yīn 得 dé 杖 zhàng 藜 lí 。 。
乐 lè 地 dì 焉 yān 知 zhī 无 wú 洞 dòng 府 fǔ , , 淡 dàn 心 xīn 我 wǒ 亦 yì 住 zhù 招 zhāo 提 tí 。 。
百 bǎi 年 nián 意 yì 绪 xù 痴 chī 迷 mí 在 zài , , 也 yě 未 wèi 干 gàn 坤 kūn 放 fàng 眼 yǎn 低 dī 。 。
卧愚亭。明代。李孔修。带雨寻公到日西,野塘风景对君迷。 便安亭下供吟咏,且爱花阴得杖藜。 乐地焉知无洞府,淡心我亦住招提。 百年意绪痴迷在,也未干坤放眼低。