为 wèi 梁 liáng 母 mǔ 七 qī 帙 zhì 膺 yīng 旌 jīng - - 李 lǐ 之 zhī 世 shì
独 dú 抱 bào 冰 bīng 心 xīn 一 yī 寸 cùn 灰 huī , , 几 jǐ 年 nián 清 qīng 泪 lèi 落 luò 灯 dēng 煤 méi 。 。
堂 táng 前 qián 鹤 hè 发 fà 垂 chuí 应 yīng 短 duǎn , , 镜 jìng 里 lǐ 蛾 é 眉 méi 扫 sǎo 不 bù 开 kāi 。 。
里 lǐ 巷 xiàng 忽 hū 惊 jīng 新 xīn 棹 zhào 楔 xiē , , 门 mén 庭 tíng 刚 gāng 剪 jiǎn 旧 jiù 蒿 hāo 莱 lái 。 。
离 lí 鸾 luán 转 zhuǎn 入 rù 将 jiāng 雏 chú 奏 zòu , , 天 tiān 露 lù 霏 fēi 微 wēi 洒 sǎ 寿 shòu 杯 bēi 。 。
为梁母七帙膺旌。明代。李之世。独抱冰心一寸灰,几年清泪落灯煤。 堂前鹤发垂应短,镜里蛾眉扫不开。 里巷忽惊新棹楔,门庭刚剪旧蒿莱。 离鸾转入将雏奏,天露霏微洒寿杯。