葫 hú 芦 lú 石 shí - - 泰 tài 圃 pǔ 华 huá
当 dāng 年 nián 移 yí 檄 xí 致 zhì 山 shān 灵 líng , , 凿 záo 破 pò 苍 cāng 苔 tái 一 yī 段 duàn 青 qīng 。 。
树 shù 映 yìng 高 gāo 低 dī 云 yún 上 shàng 下 xià , , 杯 bēi 流 liú 潋 liàn 滟 yàn 水 shuǐ 清 qīng 泠 líng 。 。
草 cǎo 茵 yīn 铺 pù 地 dì 天 tiān 为 wèi 幕 mù , , 林 lín 障 zhàng 排 pái 空 kōng 山 shān 作 zuò 屏 píng 。 。
石 shí 上 shàng 醉 zuì 馀 yú 无 wú 一 yī 事 shì , , 朗 lǎng 吟 yín 闲 xián 步 bù 翠 cuì 岩 yán 亭 tíng 。 。
葫芦石。元代。泰圃华。当年移檄致山灵,凿破苍苔一段青。 树映高低云上下,杯流潋滟水清泠。 草茵铺地天为幕,林障排空山作屏。 石上醉馀无一事,朗吟闲步翠岩亭。