夜 yè 闻 wén 渔 yú 歌 gē - - 贡 gòng 性 xìng 之 zhī
一 yī 声 shēng 高 gāo 彻 chè 一 yī 声 shēng 低 dī , , 凭 píng 仗 zhàng 东 dōng 风 fēng 度 dù 水 shuǐ 西 xī 。 。
着 zhuó 意 yì 听 tīng 时 shí 腔 qiāng 转 zhuǎn 细 xì , , 断 duàn 人 rén 肠 cháng 处 chù 思 sī 先 xiān 迷 mí 。 。
雁 yàn 惊 jīng 何 hé 处 chǔ 沙 shā 边 biān 渚 zhǔ , , 船 chuán 泊 pō 前 qián 村 cūn 月 yuè 下 xià 溪 xī 。 。
不 bù 道 dào 客 kè 愁 chóu 愁 chóu 不 bù 醒 xǐng , , 要 yào 随 suí 羌 qiāng 管 guǎn 入 rù 云 yún 齐 qí 。 。
夜闻渔歌。元代。贡性之。一声高彻一声低,凭仗东风度水西。 着意听时腔转细,断人肠处思先迷。 雁惊何处沙边渚,船泊前村月下溪。 不道客愁愁不醒,要随羌管入云齐。