白 bái 描 miáo 海 hǎi 棠 táng 花 huā - - 贡 gòng 性 xìng 之 zhī
美 měi 人 rén 睡 shuì 起 qǐ 不 bù 奈 nài 愁 chóu , , 弄 nòng 粉 fěn 调 diào 朱 zhū 只 zhǐ 谩 mán 羞 xiū 。 。
闲 xián 倚 yǐ 绿 lǜ 窗 chuāng 春 chūn 昼 zhòu 静 jìng , , 双 shuāng 鸾 luán 飞 fēi 上 shàng 玉 yù 搔 sāo 头 tóu 。 。
白描海棠花。元代。贡性之。美人睡起不奈愁,弄粉调朱只谩羞。 闲倚绿窗春昼静,双鸾飞上玉搔头。