出 chū 姚 yáo 江 jiāng - - 沈 shěn 明 míng 臣 chén
地 dì 迥 jiǒng 句 jù 馀 yú 客 kè 路 lù 纷 fēn , , 半 bàn 晴 qíng 秋 qiū 色 sè 一 yī 江 jiāng 分 fēn 。 。
雨 yǔ 中 zhōng 黄 huáng 叶 yè 移 yí 江 jiāng 树 shù , , 天 tiān 外 wài 青 qīng 峰 fēng 失 shī 暮 mù 云 yún 。 。
流 liú 水 shuǐ 无 wú 情 qíng 人 rén 远 yuǎn 去 qù , , 长 cháng 空 kōng 不 bù 尽 jìn 雁 yàn 初 chū 闻 wén 。 。
自 zì 怜 lián 白 bái 发 fà 犹 yóu 为 wèi 旅 lǚ , , 丰 fēng 草 cǎo 凭 píng 谁 shuí 领 lǐng 鹿 lù 群 qún 。 。
出姚江。明代。沈明臣。地迥句馀客路纷,半晴秋色一江分。 雨中黄叶移江树,天外青峰失暮云。 流水无情人远去,长空不尽雁初闻。 自怜白发犹为旅,丰草凭谁领鹿群。