厓 yá 山 shān 吊 diào 古 gǔ 三 sān 首 shǒu - - 李 lǐ 时 shí 行 xíng
风 fēng 吹 chuī 锦 jǐn 舰 jiàn 覆 fù 江 jiāng 滨 bīn , , 回 huí 首 shǒu 神 shén 京 jīng 半 bàn 已 yǐ 尘 chén 。 。
苏 sū 武 wǔ 岂 qǐ 能 néng 臣 chén 羯 jié □ zhòng , , 仲 lián 连 nìng 宁 kěn 肯 dì 帝 yíng 嬴 qín 秦 。 。
天 tiān 边 biān 星 xīng 陨 yǔn 妖 yāo 先 xiān 见 jiàn , , 海 hǎi 上 shàng 龙 lóng 兴 xīng 谶 chèn 未 wèi 真 zhēn 。 。
父 fù 老 lǎo 只 zhǐ 今 jīn 犹 yóu 抱 bào 恨 hèn , , 每 měi 逢 féng 寒 hán 食 shí 荐 jiàn 芳 fāng 蘋 píng 。 。
厓山吊古三首。明代。李时行。风吹锦舰覆江滨,回首神京半已尘。 苏武岂能臣羯□,仲连宁肯帝嬴秦。 天边星陨妖先见,海上龙兴谶未真。 父老只今犹抱恨,每逢寒食荐芳蘋。