发 fā 泥 ní 沟 gōu 驿 yì - - 李 lǐ 贤 xián ( ( 原 yuán 德 dé ) )
驿 yì 楼 lóu 挝 wō 鼓 gǔ 吏 lì 人 rén 忙 máng , , 一 yī 饭 fàn 匆 cōng 匆 cōng 去 qù 路 lù 长 cháng 。 。
分 fēn 陇 lǒng 晚 wǎn 荞 qiáo 花 huā 似 sì 雪 xuě , , 连 lián 村 cūn 高 gāo 黍 shǔ 穗 suì 如 rú 枪 qiāng 。 。
山 shān 头 tóu 落 luò 木 mù 岚 lán 光 guāng 薄 báo , , 道 dào 左 zuǒ 清 qīng 渠 qú 水 shuǐ 色 sè 凉 liáng 。 。
满 mǎn 眼 yǎn 红 hóng 尘 chén 何 hé 日 rì 净 jìng , , 西 xī 风 fēng 回 huí 首 shǒu 意 yì 茫 máng 茫 máng 。 。
发泥沟驿。明代。李贤(原德)。驿楼挝鼓吏人忙,一饭匆匆去路长。 分陇晚荞花似雪,连村高黍穗如枪。 山头落木岚光薄,道左清渠水色凉。 满眼红尘何日净,西风回首意茫茫。