华 huá 阴 yīn 怀 huái 古 gǔ - - 李 lǐ 贤 xián ( ( 原 yuán 德 dé ) )
西 xī 出 chū 潼 tóng 关 guān 到 dào 华 huá 阴 yīn , , 油 yóu 然 rán 清 qīng 兴 xīng 发 fā 胸 xiōng 襟 jīn 。 。
希 xī 夷 yí 洞 dòng 口 kǒu 荒 huāng 苔 tái 合 hé , , 玉 yù 女 nǚ 峰 fēng 头 tóu 古 gǔ 木 mù 森 sēn 。 。
扪 mén 虱 shī 忆 yì 谈 tán 当 dāng 世 shì 务 wù , , 却 què 金 jīn 曾 céng 愧 kuì 故 gù 人 rén 心 xīn 。 。
可 kě 怜 lián 隐 yǐn 显 xiǎn 俱 jù 陈 chén 迹 jī , , 落 luò 日 rì 风 fēng 寒 hán 起 qǐ 暮 mù 砧 zhēn 。 。
华阴怀古。明代。李贤(原德)。西出潼关到华阴,油然清兴发胸襟。 希夷洞口荒苔合,玉女峰头古木森。 扪虱忆谈当世务,却金曾愧故人心。 可怜隐显俱陈迹,落日风寒起暮砧。