过 guò 花 huā 田 tián 偶 ǒu 赋 fù - - 谷 gǔ 氏 shì
美 měi 人 rén 重 zhòng 忆 yì 粤 yuè 江 jiāng 前 qián , , 草 cǎo 色 sè 虫 chóng 声 shēng 思 sī 暗 àn 然 rán 。 。
玉 yù 匣 xiá 已 yǐ 凋 diāo 宫 gōng 井 jǐng 冷 lěng , , 土 tǔ 墙 qiáng 仍 réng 在 zài 野 yě 狐 hú 眠 mián 。 。
一 yī 尊 zūn 浊 zhuó 酒 jiǔ 愁 chóu 中 zhōng 醉 zuì , , 几 jǐ 曲 qū 清 qīng 歌 gē 梦 mèng 里 lǐ 传 chuán 。 。
最 zuì 惜 xī 芳 fāng 魂 hún 千 qiān 载 zǎi 后 hòu , , 姓 xìng 名 míng 依 yī 旧 jiù 在 zài 花 huā 田 tián 。 。
过花田偶赋。明代。谷氏。美人重忆粤江前,草色虫声思暗然。 玉匣已凋宫井冷,土墙仍在野狐眠。 一尊浊酒愁中醉,几曲清歌梦里传。 最惜芳魂千载后,姓名依旧在花田。