散 sàn 庵 ān - - 陈 chén 樵 qiáo
漱 shù 流 liú 枕 zhěn 石 shí 傍 bàng 寒 hán 林 lín , , 散 sàn 发 fà 酣 hān 歌 gē 称 chēng 散 sǎn 人 rén 。 。
胡 hú 蝶 dié 枝 zhī 头 tóu 无 wú 昨 zuó 梦 mèng , , 初 chū 蝉 chán 叶 yè 下 xià 见 jiàn 前 qián 身 shēn 。 。
衣 yī 沾 zhān 宝 bǎo 掌 zhǎng 泉 quán 中 zhōng 雨 yǔ , , 内 nèi 有 yǒu 盘 pán 陀 tuó 石 shí 上 shàng 纹 wén 。 。
不 bú 见 jiàn 屋 wū 头 tóu 樗 chū 栎 lì 树 shù , , 无 wú 材 cái 入 rù 用 yòng 老 lǎo 犹 yóu 存 cún 。 。
散庵。元代。陈樵。漱流枕石傍寒林,散发酣歌称散人。 胡蝶枝头无昨梦,初蝉叶下见前身。 衣沾宝掌泉中雨,内有盘陀石上纹。 不见屋头樗栎树,无材入用老犹存。