春 chūn 望 wàng 柬 jiǎn 何 hé 舍 shè 人 rén - - 李 lǐ 梦 mèng 阳 yáng
城 chéng 南 nán 春 chūn 望 wàng 春 chūn 可 kě 怜 lián , , 小 xiǎo 苑 yuàn 高 gāo 楼 lóu 生 shēng 暖 nuǎn 烟 yān 。 。
几 jǐ 家 jiā 芳 fāng 草 cǎo 断 duàn 肠 cháng 处 chù , , 无 wú 数 shǔ 落 luò 花 huā 吹 chuī 笛 dí 边 biān 。 。
川 chuān 原 yuán 萋 qī 萋 qī 入 rù 暮 mù 雨 yǔ , , 车 chē 马 mǎ 骎 qīn 骎 qīn 矜 jīn 少 shào 年 nián 。 。
欲 yù 向 xiàng 仙 xiān 郎 láng 夸 kuā 白 bái 雪 xuě , , 阳 yáng 春 chūn 久 jiǔ 已 yǐ 绝 jué 人 rén 传 chuán 。 。
春望柬何舍人。明代。李梦阳。城南春望春可怜,小苑高楼生暖烟。 几家芳草断肠处,无数落花吹笛边。 川原萋萋入暮雨,车马骎骎矜少年。 欲向仙郎夸白雪,阳春久已绝人传。