登 dēng 高 gāo 以 yǐ 雨 yǔ 留 liú 山 shān 寺 sì - - 李 lǐ 梦 mèng 阳 yáng
钟 zhōng 鼓 gǔ 高 gāo 城 chéng 夜 yè 到 dào 山 shān , , 醉 zuì 留 liú 真 zhēn 爱 ài 石 shí 堂 táng 闲 xián 。 。
傍 bàng 龛 kān 灯 dēng 伴 bàn 吟 yín 猿 yuán 宿 sù , , 度 dù 涧 jiàn 风 fēng 吹 chuī 急 jí 雨 yǔ 还 hái 。 。
来 lái 笑 xiào 菊 jú 花 huā 供 gōng 老 lǎo 鬓 bìn , , 卧 wò 愁 chóu 云 yún 雾 wù 满 mǎn 人 rén 寰 huán 。 。
朝 cháo 晴 qíng 更 gèng 拟 nǐ 诸 zhū 峰 fēng 赏 shǎng , , 万 wàn 仞 rèn 丹 dān 梯 tī 合 hé 共 gòng 攀 pān 。 。
登高以雨留山寺。明代。李梦阳。钟鼓高城夜到山,醉留真爱石堂闲。 傍龛灯伴吟猿宿,度涧风吹急雨还。 来笑菊花供老鬓,卧愁云雾满人寰。 朝晴更拟诸峰赏,万仞丹梯合共攀。