宋 sòng 中 zhōng 诗 shī - - 李 lǐ 梦 mèng 阳 yáng
六 liù 鹢 yì 退 tuì 而 ér 飞 fēi , , 乃 nǎi 向 xiàng 宋 sòng 都 dōu 过 guò 。 。
四 sì 海 hǎi 一 yī 震 zhèn 荡 dàng , , 青 qīng 天 tiān 白 bái 石 shí 堕 duò 。 。
世 shì 人 rén 见 jiàn 此 cǐ 鸟 niǎo , , 仰 yǎng 面 miàn 忽 hū 大 dà 笑 xiào 。 。
谁 shéi 知 zhī 影 yǐng 不 bù 灭 miè , , 干 gàn 载 zài 落 luò 光 guāng 耀 yào 。 。
余 yú 方 fāng 卧 wò 空 kōng 山 shān , , 闻 wén 此 cǐ 一 yī 长 cháng 啸 xiào 。 。
宋中诗。明代。李梦阳。六鹢退而飞,乃向宋都过。 四海一震荡,青天白石堕。 世人见此鸟,仰面忽大笑。 谁知影不灭,干载落光耀。 余方卧空山,闻此一长啸。