过 guò 沧 cāng 洲 zhōu 有 yǒu 感 gǎn - - 贝 bèi 琼 qióng
驷 sì 马 mǎ 桥 qiáo 南 nán 曲 qǔ 径 jìng 赊 shē , , 可 kě 堪 kān 重 zhòng 过 guò 故 gù 侯 hòu 家 jiā 。 。
青 qīng 袍 páo 杜 dù 甫 fǔ 从 cóng 漂 piào 梗 gěng , , 白 bái 发 fà 刘 liú 郎 láng 怨 yuàn 落 luò 花 huā 。 。
憔 qiáo 悴 cuì 已 yǐ 看 kàn 身 shēn 似 shì 鹤 hè , , 娉 pīng 婷 tíng 不 bú 见 jiàn 髻 jì 堆 duī 鸦 yā 。 。
野 yě 芳 fāng 亭 tíng 上 shàng 春 chūn 犹 yóu 在 zài , , 独 dú 坐 zuò 吟 yín 诗 shī 到 dào 日 rì 斜 xié 。 。
过沧洲有感。明代。贝琼。驷马桥南曲径赊,可堪重过故侯家。 青袍杜甫从漂梗,白发刘郎怨落花。 憔悴已看身似鹤,娉婷不见髻堆鸦。 野芳亭上春犹在,独坐吟诗到日斜。