挽 wǎn 遂 suì 安 ān 周 zhōu 太 tài 守 shǒu 以 yǐ 谦 qiān - - 周 zhōu 忱 chén
楚 chǔ 声 shēng 空 kōng 拟 nǐ 大 dà 招 zhāo 辞 cí , , 欲 yù 挂 guà 吴 wú 钩 gōu 失 shī 路 lù 歧 qí 。 。
秋 qiū 草 cǎo 故 gù 山 shān 行 xíng 径 jìng 殁 mò , , 春 chūn 风 fēng 杨 yáng 柳 liǔ 闭 bì 门 mén 垂 chuí 。 。
范 fàn 滂 pāng 早 zǎo 重 zhòng 当 dāng 时 shí 誉 yù , , 黄 huáng 霸 bà 多 duō 存 cún 去 qù 后 hòu 思 sī 。 。
闲 xián 向 xiàng 黄 huáng 堂 táng 瞻 zhān 皂 zào 盖 gài , , 几 jǐ 人 rén 回 huí 首 shǒu 共 gòng 凄 qī 其 qí 。 。
挽遂安周太守以谦。明代。周忱。楚声空拟大招辞,欲挂吴钩失路歧。 秋草故山行径殁,春风杨柳闭门垂。 范滂早重当时誉,黄霸多存去后思。 闲向黄堂瞻皂盖,几人回首共凄其。