经 jīng 元 yuán 世 shì 祖 zǔ 庙 miào 次 cì 王 wáng 应 yīng 韶 sháo 韵 yùn - - 邵 shào 宝 bǎo
断 duàn 碑 bēi 闲 xián 倚 yǐ 庙 miào 门 mén 斜 xié , , 往 wǎng 事 shì 伤 shāng 心 xīn 付 fù 一 yī 嗟 jiē 。 。
春 chūn 草 cǎo 长 cháng 沙 shā 仍 réng 牧 mù 马 mǎ , , 晚 wǎn 风 fēng 疏 shū 树 shù 偶 ǒu 栖 qī 鸦 yā 。 。
角 jiǎo 端 duān 虚 xū 忆 yì 传 chuán 神 shén 语 yǔ , , 劈 pī 正 zhèng 何 hé 从 cóng 纪 jì 梦 mèng 华 huá 。 。
谁 shuí 向 xiàng 渎 dú 山 shān 陈 chén 酒 jiǔ 海 hǎi , , 飞 fēi 尘 chén 如 rú 雨 yǔ 乱 luàn 闻 wén 蛙 wā 。 。
经元世祖庙次王应韶韵。明代。邵宝。断碑闲倚庙门斜,往事伤心付一嗟。 春草长沙仍牧马,晚风疏树偶栖鸦。 角端虚忆传神语,劈正何从纪梦华。 谁向渎山陈酒海,飞尘如雨乱闻蛙。