松 sōng 风 fēng 阁 gé 追 zhuī 次 cì 莫 mò 东 dōng 川 chuān 韵 yùn 二 èr 首 shǒu - - 邵 shào 宝 bǎo
倚 yǐ 天 tiān 松 sōng 不 bù 受 shòu 风 fēng 摇 yáo , , 白 bái 鹤 hè 回 huí 翔 xiáng 似 shì 有 yǒu 招 zhāo 。 。
何 hé 处 chǔ 客 kè 来 lái 忘 wàng 此 cǐ 阁 gé , , 故 gù 人 rén 诗 shī 在 zài 忆 yì 同 tóng 朝 cháo 。 。
采 cǎi 苓 líng 每 měi 带 dài 云 yún 双 shuāng 屐 jī , , 供 gōng 石 shí 时 shí 添 tiān 水 shuǐ 一 yī 瓢 piáo 。 。
莫 mò 道 dào 山 shān 中 zhōng 无 wú 语 yǔ 者 zhě , , 老 lǎo 僧 sēng 送 sòng 罢 bà 又 yòu 逢 féng 樵 qiáo 。 。
松风阁追次莫东川韵二首。明代。邵宝。倚天松不受风摇,白鹤回翔似有招。 何处客来忘此阁,故人诗在忆同朝。 采苓每带云双屐,供石时添水一瓢。 莫道山中无语者,老僧送罢又逢樵。