松 sōng 坛 tán 午 wǔ 坐 zuò 与 yǔ 送 sòng 茶 chá 诸 zhū 僧 sēng - - 邵 shào 宝 bǎo
竹 zhú 里 lǐ 风 fēng 来 lái 生 shēng 昼 zhòu 凉 liáng , , 况 kuàng 逢 féng 时 shí 节 jié 近 jìn 端 duān 阳 yáng 。 。
也 yě 知 zhī 城 chéng 外 wài 尘 chén 能 néng 少 shǎo , , 却 què 道 dào 山 shān 中 zhōng 日 rì 更 gèng 长 zhǎng 。 。
云 yún 壑 hè 飞 fēi 泉 quán 频 pín 倚 yǐ 杖 zhàng , , 松 sōng 坛 tán 磐 pán 石 shí 漫 màn 焚 fén 香 xiāng 。 。
老 lǎo 僧 sēng 供 gōng 茗 míng 浑 hún 忘 wàng 味 wèi , , 好 hǎo 向 xiàng 嵩 sōng 峰 fēng 问 wèn 溥 pǔ 光 guāng 。 。
松坛午坐与送茶诸僧。明代。邵宝。竹里风来生昼凉,况逢时节近端阳。 也知城外尘能少,却道山中日更长。 云壑飞泉频倚杖,松坛磐石漫焚香。 老僧供茗浑忘味,好向嵩峰问溥光。