楝 liàn 亭 tíng 诗 shī 为 wèi 曹 cáo 君 jūn 作 zuò - - 屈 qū 大 dà 均 jūn
苦 kǔ 楝 liàn 先 xiān 人 rén 树 shù , , 婆 pó 娑 suō 只 zhī 此 cǐ 中 zhōng 。 。
枝 zhī 枝 zhī 桑 sāng 梓 zǐ 似 shì , , 叶 yè 叶 yè 蓼 liǎo 莪 é 同 tóng 。 。
攀 pān 处 chù 栖 qī 乌 wū 满 mǎn , , 啼 tí 时 shí 落 luò 月 yuè 空 kōng 。 。
非 fēi 因 yīn 霜 shuāng 露 lù 冷 lěng , , 悽 qī 怆 chuàng 小 xiǎo 亭 tíng 东 dōng 。 。
楝亭诗为曹君作。明代。屈大均。苦楝先人树,婆娑只此中。 枝枝桑梓似,叶叶蓼莪同。 攀处栖乌满,啼时落月空。 非因霜露冷,悽怆小亭东。