伤 shāng 情 qíng 怨 yuàn - - 屈 qū 大 dà 均 jūn
枝 zhī 间 jiān 红 hóng 泪 lèi 渐 jiàn 少 shǎo 。 。
喜 xǐ 杜 dù 鹃 juān 开 kāi 了 le 。 。
收 shōu 拾 shí 春 chūn 心 xīn , , 休 xiū 从 cóng 花 huā 内 nèi 老 lǎo 。 。
怜 lián 他 tā 梅 méi 子 zǐ 尚 shàng 小 xiǎo 。 。
打 dǎ 乳 rǔ 莺 yīng 、 yī 一 yī 一 nán 难 dào 到 。 。
入 rù 口 kǒu 先 xiān 酸 suān , , 青 qīng 黄 huáng 愁 chóu 未 wèi 蚤 zǎo 。 。
伤情怨。清代。屈大均。枝间红泪渐少。 喜杜鹃开了。 收拾春心,休从花内老。 怜他梅子尚小。 打乳莺、一一难到。 入口先酸,青黄愁未蚤。