吉 jí 祥 xiáng 寺 sì 古 gǔ 梅 méi 其 qí 五 wǔ - - 屈 qū 大 dà 均 jūn
白 bái 云 yún 开 kāi 半 bàn 树 shù , , 香 xiāng 已 yǐ 遍 biàn 晴 qíng 春 chūn 。 。
明 míng 月 yuè 曾 céng 无 wú 夜 yè , , 空 kōng 山 shān 岂 qǐ 有 yǒu 人 rén 。 。
风 fēng 惊 jīng 飞 fēi 瀑 pù 断 duàn , , 雪 xuě 洒 sǎ 落 luò 花 huā 匀 yún 。 。
坐 zuò 久 jiǔ 石 shí 床 chuáng 暖 nuǎn , , 氤 yīn 氲 yūn 一 yī 气 qì 新 xīn 。 。
吉祥寺古梅 其五。清代。屈大均。白云开半树,香已遍晴春。 明月曾无夜,空山岂有人。 风惊飞瀑断,雪洒落花匀。 坐久石床暖,氤氲一气新。