清 qīng 凉 liáng 庵 ān 赠 zèng 僧 sēng - - 范 fàn 汭 ruì
芒 máng 鞋 xié 定 dìng 远 yuǎn 近 jìn , , 天 tiān 路 lù 临 lín 苍 cāng 苍 cāng 。 。
结 jié 宇 yǔ 久 jiǔ 未 wèi 了 liǎo , , 种 zhǒng 松 sōng 新 xīn 已 yǐ 长 zhǎng 。 。
平 píng 池 chí 托 tuō 空 kōng 影 yǐng , , 断 duàn 壁 bì 飞 fēi 斜 xié 光 guāng 。 。
欲 yù 问 wèn 吾 wú 师 shī 法 fǎ , , 吾 wú 师 shī 法 fǎ 已 yǐ 忘 wàng 。 。
清凉庵赠僧。明代。范汭。芒鞋定远近,天路临苍苍。 结宇久未了,种松新已长。 平池托空影,断壁飞斜光。 欲问吾师法,吾师法已忘。