戏 xì 题 tí 醉 zuì 客 kè 扇 shàn - - 林 lín 大 dà 春 chūn
酒 jiǔ 中 zhōng 有 yǒu 妙 miào 理 lǐ , , 一 yī 醉 zuì 翔 xiáng 千 qiān 仞 rèn 。 。 酒 jiǔ 中 zhōng 有 yǒu 真 zhēn 味 wèi , , 劝 quàn 子 zi 何 hé 不 bù 饮 yǐn 。 。
世 shì 人 rén 饮 yǐn 酒 jiǔ 空 kōng 饮 yǐn 醇 chún , , 宁 níng 知 zhī 厚 hòu 薄 bó 皆 jiē 殊 shū 品 pǐn 。 。 倘 tǎng 遇 yù 神 shén 仙 xiān 笑 xiào 相 xiāng 接 jiē , , 高 gāo 歌 gē 动 dòng 处 chù 白 bái 云 yún 歇 xiē 。 。
会 huì 须 xū 吸 xī 尽 jìn 天 tiān 河 hé 水 shuǐ , , 江 jiāng 汉 hàn 为 wèi 枯 kū 沧 cāng 海 hǎi 竭 jié 。 。
戏题醉客扇。明代。林大春。酒中有妙理,一醉翔千仞。酒中有真味,劝子何不饮。 世人饮酒空饮醇,宁知厚薄皆殊品。倘遇神仙笑相接,高歌动处白云歇。 会须吸尽天河水,江汉为枯沧海竭。