浮 fú 亭 tíng 夜 yè 坐 zuò 怀 huái 黄 huáng 玄 xuán 之 zhī - - 林 lín 鸿 hóng
浮 fú 亭 tíng 孤 gū 坐 zuò 夜 yè 灯 dēng 红 hóng , , 一 yī 倍 bèi 离 lí 忧 yōu 百 bǎi 感 gǎn 同 tóng 。 。
春 chūn 草 cǎo 绿 lǜ 波 bō 频 pín 赋 fù 别 bié , , 流 liú 年 nián 青 qīng 镜 jìng 暗 àn 惊 jīng 蓬 péng 。 。
也 yě 知 zhī 缨 yīng 冕 miǎn 皆 jiē 身 shēn 外 wài , , 久 jiǔ 忆 yì 心 xīn 知 zhī 向 xiàng 酒 jiǔ 中 zhōng 。 。
此 cǐ 意 yì 谩 mán 劳 láo 题 tí 尺 chǐ 牍 dú , , 都 dōu 门 mén 雪 xuě 后 hòu 有 yǒu 归 guī 鸿 hóng 。 。
浮亭夜坐怀黄玄之。明代。林鸿。浮亭孤坐夜灯红,一倍离忧百感同。 春草绿波频赋别,流年青镜暗惊蓬。 也知缨冕皆身外,久忆心知向酒中。 此意谩劳题尺牍,都门雪后有归鸿。