平 píng 绿 lǜ 亭 tíng - - 林 lín 俊 jùn
石 shí 林 lín 长 zhǎng 送 sòng 午 wǔ 风 fēng 清 qīng , , 广 guǎng 漠 mò 晴 qíng 开 kāi 境 jìng 倍 bèi 明 míng 。 。
无 wú 尽 jìn 烟 yān 畦 qí 随 suí 意 yì 绿 lǜ , , 大 dà 荒 huāng 秋 qiū 水 shuǐ 带 dài 云 yún 平 píng 。 。
天 tiān 低 dī 迥 jiǒng 野 yě 鹭 lù 时 shí 过 guò , , 梦 mèng 落 luò 空 kōng 江 jiāng 鹤 hè 一 yī 鸣 míng 。 。
不 bù 险 xiǎn 不 bù 夷 yí 闲 xián 是 shì 福 fú , , 十 shí 洲 zhōu 占 zhàn 断 duàn 有 yǒu 谁 shuí 争 zhēng 。 。
平绿亭。明代。林俊。石林长送午风清,广漠晴开境倍明。 无尽烟畦随意绿,大荒秋水带云平。 天低迥野鹭时过,梦落空江鹤一鸣。 不险不夷闲是福,十洲占断有谁争。