悼 dào 后 hòu 峰 fēng - - 林 lín 俊 jùn
客 kè 里 lǐ 萧 xiāo 条 tiáo 此 cǐ 盖 gài 棺 guān , , 意 yì 多 duō 重 chóng 是 shì 出 chū 词 cí 难 nán 。 。
煞 shā 然 rán 些 xiē 事 shì 能 néng 心 xīn 慰 wèi , , 深 shēn 有 yǒu 纯 chún 臣 chén 作 zuò 世 shì 观 guān 。 。
俯 fǔ 首 shǒu 官 guān 斋 zhāi 肠 cháng 独 dú 断 duàn , , 失 shī 声 shēng 僧 sēng 舍 shè 泪 lèi 相 xiāng 看 kàn 。 。
乾 qián 坤 kūn 一 yī 种 zhǒng 纲 gāng 常 cháng 话 huà , , 剪 jiǎn 剪 jiǎn 西 xī 风 fēng 老 lǎo 骨 gǔ 寒 hán 。 。
悼后峰。明代。林俊。客里萧条此盖棺,意多重是出词难。 煞然些事能心慰,深有纯臣作世观。 俯首官斋肠独断,失声僧舍泪相看。 乾坤一种纲常话,剪剪西风老骨寒。