挽 wǎn 吴 wú 时 shí 耕 gēng - - 柯 kē 潜 qián
可 kě 恨 hèn 人 rén 生 shēng 无 wú 百 bǎi 年 nián , , 儒 rú 英 yīng 凋 diāo 谢 xiè 更 gèng 堪 kān 怜 lián 。 。
花 huā 间 jiān 久 jiǔ 撤 chè 谈 tán 经 jīng 席 xí , , 湖 hú 上 shàng 空 kōng 馀 yú 载 zài 鹤 hè 船 chuán 。 。
琴 qín 为 wèi 无 wú 人 rén 囊 náng 欲 yù 蠹 dù , , 诗 shī 因 yīn 有 yǒu 子 zi 稿 gǎo 还 hái 传 chuán 。 。
相 xiāng 知 zhī 最 zuì 是 shì 篱 lí 东 dōng 菊 jú , , 愁 chóu 绝 jué 西 xī 风 fēng 暮 mù 雨 yǔ 天 tiān 。 。
挽吴时耕。明代。柯潜。可恨人生无百年,儒英凋谢更堪怜。 花间久撤谈经席,湖上空馀载鹤船。 琴为无人囊欲蠹,诗因有子稿还传。 相知最是篱东菊,愁绝西风暮雨天。