次 cì 韵 yùn 郑 zhèng 维 wéi 心 xīn 咏 yǒng 梅 méi 一 yī 首 shǒu - - 刘 liú 一 yī 止 zhǐ
山 shān 路 lù 雪 xuě 消 xiāo 梅 méi 半 bàn 吐 tǔ , , 隔 gé 林 lín 光 guāng 已 yǐ 见 jiàn 疏 shū 明 míng 。 。
冻 dòng 醪 láo 似 shì 蜜 mì 从 cóng 谁 shuí 赏 shǎng , , 斲 zhuó 句 jù 如 rú 冰 bīng 得 dé 我 wǒ 惊 jīng 。 。
卧 wò 树 shù 照 zhào 溪 xī 春 chūn 思 sī 净 jìng , , 细 xì 香 xiāng 留 liú 客 kè 暮 mù 寒 hán 清 qīng 。 。
胡 hú 尘 chén 未 wèi 远 yuǎn 边 biān 风 fēng 急 jí , , 十 shí 载 zài 花 huā 前 qián 笑 xiào 不 bù 成 chéng 。 。
次韵郑维心咏梅一首。宋代。刘一止。山路雪消梅半吐,隔林光已见疏明。 冻醪似蜜从谁赏,斲句如冰得我惊。 卧树照溪春思净,细香留客暮寒清。 胡尘未远边风急,十载花前笑不成。