寿 shòu 王 wáng 梅 méi 孙 sūn 先 xiān 生 shēng 七 qī 十 shí 初 chū 度 dù - - 洪 hóng 穆 mù 霁 jì
篁 huáng 溪 xī 争 zhēng 羡 xiàn 邵 shào 平 píng 瓜 guā , , 更 gèng 爱 ài 桃 táo 源 yuán 树 shù 树 shù 花 huā 。 。
万 wàn 壑 hè 苍 cāng 松 sōng 仍 réng 老 lǎo 干 gàn , , 千 qiān 寻 xún 玉 yù 蕊 ruǐ 长 zhǎng 新 xīn 芽 yá 。 。
天 tiān 台 tāi 小 xiǎo 室 shì 还 hái 求 qiú 友 yǒu , , 海 hǎi 岛 dǎo 蓬 péng 莱 lái 却 què 是 shì 家 jiā 。 。
遥 yáo 望 wàng 丹 dān 崖 yá 云 yún 起 qǐ 处 chù , , 今 jīn 朝 zhāo 犹 yóu 似 shì 赤 chì 城 chéng 霞 xiá 。 。
寿王梅孙先生七十初度。明代。洪穆霁。篁溪争羡邵平瓜,更爱桃源树树花。 万壑苍松仍老干,千寻玉蕊长新芽。 天台小室还求友,海岛蓬莱却是家。 遥望丹崖云起处,今朝犹似赤城霞。