红 hóng 崖 yá 山 shān 春 chūn 望 wàng - - 胡 hú 庭 tíng 兰 lán
万 wàn 树 shù 晴 qíng 光 guāng 淑 shū 气 qì 催 cuī , , 行 xíng 春 chūn 一 yī 马 mǎ 独 dú 徘 pái 徊 huái 。 。
云 yún 移 yí 玉 yù 笋 sǔn 空 kōng 中 zhōng 出 chū , , 日 rì 映 yìng 仙 xiān 葩 pā 镜 jìng 里 lǐ 来 lái 。 。
极 jí 浦 pǔ 绿 lǜ 烟 yān 川 chuān 草 cǎo 遍 biàn , , 小 xiǎo 桥 qiáo 红 hóng 阵 zhèn 野 yě 棠 táng 开 kāi 。 。
莫 mò 伤 shāng 戎 róng 事 shì 淹 yān 衣 yī 剑 jiàn , , 且 qiě 把 bǎ 年 nián 芳 fāng 入 rù 酒 jiǔ 杯 bēi 。 。
红崖山春望。明代。胡庭兰。万树晴光淑气催,行春一马独徘徊。 云移玉笋空中出,日映仙葩镜里来。 极浦绿烟川草遍,小桥红阵野棠开。 莫伤戎事淹衣剑,且把年芳入酒杯。