易 yì 洞 dòng 为 wèi 京 jīng 口 kǒu 丁 dīng 无 wú 咎 jiù 赋 fù - - 倪 ní 岳 yuè
铁 tiě 瓮 wèng 城 chéng 西 xī 小 xiǎo 洞 dòng 迂 yū , , 碧 bì 窗 chuāng 深 shēn 阒 qù 称 chēng 吾 wú 儒 rú 。 。
心 xīn 从 cóng 天 tiān 地 dì 穷 qióng 三 sān 画 huà , , 道 dào 向 xiàng 羲 xī 文 wén 究 jiū 两 liǎng 图 tú 。 。
点 diǎn 罢 bà 尚 shàng 惊 jīng 秋 qiū 露 lù 滴 dī , , 读 dú 残 cán 真 zhēn 爱 ài 晚 wǎn 风 fēng 呼 hū 。 。
丁 dīng 宽 kuān 旧 jiù 学 xué 今 jīn 谁 shuí 继 jì , , 刚 gāng 见 jiàn 临 lín 池 chí 凤 fèng 有 yǒu 雏 chú 。 。
易洞为京口丁无咎赋。明代。倪岳。铁瓮城西小洞迂,碧窗深阒称吾儒。 心从天地穷三画,道向羲文究两图。 点罢尚惊秋露滴,读残真爱晚风呼。 丁宽旧学今谁继,刚见临池凤有雏。