鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān 重 zhòng 过 guò 阊 chāng 门 mén 感 gǎn 旧 jiù - - 张 zhāng 仲 zhòng 炘 xīn
浊 zhuó 酒 jiǔ 无 wú 聊 liáo 又 yòu 一 yī 倾 qīng 。 。
夜 yè 深 shēn 白 bái 月 yuè 冷 lěng 生 shēng 棱 léng 。 。
坠 zhuì 欢 huān 翠 cuì 雀 què 楼 lóu 边 biān 水 shuǐ , , 残 cán 唾 tuò 红 hóng 鸳 yuān 被 bèi 底 dǐ 冰 bīng 。 。
春 chūn 半 bàn 去 qù , , 泪 lèi 孤 gū 横 héng 。 。
凄 qī 凄 qī 邻 lín 笛 dí 不 bù 堪 kān 听 tīng 。 。
莫 mò 言 yán 凤 fèng 泊 pō 鸾 luán 飘 piāo 苦 kǔ , , 薄 bó 命 mìng 如 rú 今 jīn 未 wèi 是 shì 卿 qīng 。 。
鹧鸪天 重过阊门感旧。清代。张仲炘。浊酒无聊又一倾。 夜深白月冷生棱。 坠欢翠雀楼边水,残唾红鸳被底冰。 春半去,泪孤横。 凄凄邻笛不堪听。 莫言凤泊鸾飘苦,薄命如今未是卿。