寄 jì 蘧 qú 行 xíng 素 sù - - 胡 hú 居 jū 仁 rén
归 guī 儒 rú 峰 fēng 下 xià 读 dú 书 shū 堂 táng , , 势 shì 利 lì 纷 fēn 纷 fēn 已 yǐ 两 liǎng 忘 wàng 。 。
窗 chuāng 外 wài 梅 méi 花 huā 初 chū 破 pò 雪 xuě , , 檐 yán 前 qián 松 sōng 竹 zhú 几 jǐ 经 jīng 霜 shuāng 。 。
岂 qǐ 于 yú 末 mò 学 xué 矜 jīn 多 duō 智 zhì , , 肯 kěn 向 xiàng 遗 yí 经 jīng 识 shí 大 dà 方 fāng 。 。
何 hé 日 rì 重 chóng 来 lái 酬 chóu 旧 jiù 约 yuē , , 力 lì 扶 fú 吾 wú 道 dào 正 zhèng 天 tiān 常 cháng 。 。
寄蘧行素。明代。胡居仁。归儒峰下读书堂,势利纷纷已两忘。 窗外梅花初破雪,檐前松竹几经霜。 岂于末学矜多智,肯向遗经识大方。 何日重来酬旧约,力扶吾道正天常。