春 chūn 暮 mù 索 suǒ 居 jū - - 皇 huáng 甫 fǔ 汸 fāng
栖 qī 息 xī 无 wú 能 néng 出 chū 世 shì 尘 chén , , 青 qīng 山 shān 何 hé 处 chǔ 可 kě 藏 cáng 身 shēn 。 。
还 hái 期 qī 向 xiàng 子 zi 招 zhāo 禽 qín 庆 qìng , , 为 wèi 报 bào 支 zhī 公 gōng 待 dài 许 xǔ 询 xún 。 。
静 jìng 对 duì 莺 yīng 花 huā 思 sī 旧 jiù 事 shì , , 忽 hū 惊 jīng 风 fēng 雨 yǔ 送 sòng 残 cán 春 chūn 。 。
朝 zhāo 来 lái 闭 bì 户 hù 多 duō 相 xiāng 戏 xì , , 犹 yóu 自 zì 含 hán 毫 háo 拟 nǐ 答 dá 宾 bīn 。 。
春暮索居。明代。皇甫汸。栖息无能出世尘,青山何处可藏身。 还期向子招禽庆,为报支公待许询。 静对莺花思旧事,忽惊风雨送残春。 朝来闭户多相戏,犹自含毫拟答宾。