太 tài 华 huá 寺 sì 咏 yǒng 落 luò 花 huā - - 皇 huáng 甫 fǔ 汸 fāng
缀 zhuì 幌 huǎng 沾 zhān 筵 yán 各 gè 有 yǒu 因 yīn , , 长 cháng 安 ān 万 wàn 树 shù 总 zǒng 辞 cí 春 chūn 。 。
残 cán 妆 zhuāng 带 dài 雨 yǔ 犹 yóu 含 hán 泣 qì , , 薄 báo 质 zhì 随 suí 风 fēng 易 yì 损 sǔn 神 shén 。 。
信 xìn 断 duàn 御 yù 沟 gōu 争 zhēng 似 shì 叶 yè , , 香 xiāng 消 xiāo 清 qīng 路 lù 不 bù 如 rú 尘 chén 。 。
朝 cháo 逢 féng 鹿 lù 女 nǚ 衔 xián 将 jiāng 献 xiàn , , 证 zhèng 却 què 从 cóng 前 qián 色 sè 误 wù 身 shēn 。 。
太华寺咏落花。明代。皇甫汸。缀幌沾筵各有因,长安万树总辞春。 残妆带雨犹含泣,薄质随风易损神。 信断御沟争似叶,香消清路不如尘。 朝逢鹿女衔将献,证却从前色误身。